Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

Tuổi Mùa Xuân



Hồi còn nhỏ mình khoái tết, tết đến được nghỉ học, được ăn dưa hấu, được đốt pháo, được may đồ mới, nhiều nhiều cái được lắm và nhất là . . . . .  được lì xì .

Lớn chút, vẫn khoái tết vì ngoài Noel thì đây cũng là dịp đi chơi về khuya với bạn bè  mà không bị la rầy vì về khuya.

Thêm vài tuổi, hơi buồn khi tết về vì không còn được nghe tiếng pháo nổ. Nhưng bù lại thấy thú vị khi rong ruổi với người yêu trên chiếc xe đạp trong những thời khắc giao mùa. Vui vì ánh mắt rạng rỡ của người yêu khi nhận được cái bong bóng to đùng mà phải vất vả chạy đi mua và đem đến trước giờ giao thừa.

Rồi tết cũng đến, được lãnh thưởng nhiều sau cả năm làm việc cũng mang  lại cho mình một cảm giác vui vui vì công sức được bù đắp.

Lấy vợ xong, tết hơi tất bật vì phải đi chúc tết cả hai bên gia đình.Nhưng vui vì từ nay không phải đón giao thừa một mình, sáng mùng một cứ tự nhiên mà sang nhà người yêu mà không phải sợ, phải kiêng cữ gì cả.

Già đi chút, tết thấy vui vui vì mấy nhóc con ở nhà lăng xăng thật dễ thương. Rảnh rỗi dẫn mấy nhóc đi chụp hình rồi   về ngắm tới ngắm lui thấy sao con mình đẹp đến thế ! :)

Bây giờ, dưa hấu ăn là món tráng miệng hằng ngày tại canteen của nơi làm, khuya khuya đói bụng chạy mua cái bánh chưng 10.000 VND ăn cho cái bụng khỏi réo rắt khi lên giường. Chẳng còn nghe được tiếng pháo, tết đến phải mệt mỏi vì đủ thứ lo. Nhưng lâu lâu vẫn bắt gặp được niềm vui khi tối đi ngang con đường Lê văn Sỹ dưới chân cầu bày bán bao lì xì, đồ trang trí Tết, nghe lại được những bản nhạc ngày xưa. Và, đắm chìm vào những kỷ niệm của thời thơ ấu, ước mơ mình được trở lại cái tuổi ngồi bên bếp củi canh nồi bánh chưng. Cái tuổi chơi ngu cầm pháo trên tay mà đốt, rồi đạp xe vòng vòng đi chúc tết gia đình các bạn bè giữa cái nắng gay gắt của Saigon mùa xuân.

Nhiều năm nữa, không biết tết sẽ ra sao ??? Kệ đi, cứ việc nghe và cứ việc mơ về cái tuổi thích được Ba Mẹ  gọi là con chó con.


Nghe nhạc " Tuổi Mùa Xuân "









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét