Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

Lạc đà chui qua lỗ kim


Sống trên đời này người giàu sang cũng như người nghèo khó. 
Mai kia chết rồi trở về cát bụi giàu khó như nhau 
Sống trên đời này tựa phù du có đây lại rồi lại mất. 
Người nhớ cho, Xin người nhớ cho ta là cát bụi 
trở về cát bụi xin người nhớ cho.

Tuấn Vũ với ca khúc " Trở về Cát Bụi " của nhạc sĩ Lê Dinh như nhắc nhở dù giàu sang hay nghèo khó khi qua đời thì con người ta cũng chỉ trở lại với thân phận cát bụi của mình, ra đi với 2 bàn tay trắng bỏ lại tất cả của cải, lợi danh và chức quyền nơi trần gian. Với người đời, chết là hết. Với người có đạo, dù đạo Phật hay đạo Chúa thì chết chưa là hết. Con người ta sẽ đi đến một nơi nào đó, có thể là Thiên Đàng hay Hỏa Ngục, Niết Bàn hay Địa Ngục tùy theo cách mỗi người khi còn sống ở trần gian.


"Thầy bảo thật các con: Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời".

Với những người nghèo lo làm lụng mưu sinh, cả ngày quần quật mệt phờ đến tối khuya, giờ nghỉ cũng còn ít nói gì đến giờ đi lễ, tham gia các hội đoàn . . . . . Lắm khi còn phải làm luôn cả ngày Chủ nhật mà không có giờ đền nhà thờ tham dự thánh lễ, lại mang thêm cái tội bỏ lễ ngày Chủ nhật. Tiền lương thì ít ỏi, lo cho gia đình, bản thân còn chưa xong nói chi đến giúp đỡ người khác. Cuối cùng cũng đành chắc lưỡi mà rằng : Thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ !

Lỡ đâu mai kia bỗng dưng được đổi đời, ta giàu có hơn, tiền của rủng rỉnh không phải lo lắng, sáng sáng đi nhà thờ dâng lễ. chiều đến tham gia các hội đoàn đọc kinh cầu nguyện. Có tiền rồi ta ngại gì mà không sẵn sàng ủng hộ và tham gia các chương trình từ thiện, giúp đỡ cho các công trình xây dựng nhà thờ, cho mọi người đến gần với Chúa hơn. Ủa, vậy sao Chúa lại nói rằng con lạc đà vào Thiên đàng dễ hơn ta trong khi ai cũng biết rằng con lạc đà chẳng thể nào chui qua được lỗ kim ??? 

Đọc đoạn Phúc âm theo Thánh matthêu này ( Mt 19, 23-30 ), một số người giàu có chắc cũng cảm thấy khó chịu khi bị " phân biệt giai cấp ", cảm thấy bất mãn khi đã mất tiền của giúp đỡ lại còn bị lên án. Ví như xưa kia Dakêu không giàu có thì một nửa tài sản của ông giúp đỡ được mấy người. Rồi như Giuse Arimathia, Nicôđêmô, cũng nhờ giàu có mà họ đã bỏ tiền ra lo mộ phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu.

Giàu có không phải là vật cản đường tới Thiên đàng, nếu ta biết làm chủ vật chất, dùng của cải như một phương tiện, đúng cách, đúng nơi thì lại là một lợi thế cho chúng ta trên đường về quê trời. Tiền bạc không tự bản thân nó xấu, mà là vì chúng ta tự nguyện trở thành nô lệ khi chúng ta luôn bận tâm đến nó mà quên mất còn nhiều cái quan trọng hơn tiền của, vật chất.

Chúa Giêsu không lên án người giàu có, Ngài chỉ luôn kêu gọi chúng ta sống tinh thần nghèo khó. Biết làm chủ của cải, tự do mà không bị ràng buộc bởi của cải, vật chất trần gian. Biết dùng của cài, vật chất một cách khôn ngoan để đổi lấy ơn phúc cho mình là hành trang cho mỗi người chúng ta khi lên đường về quê trời. Đừng quên rằng có những thứ quan trọng và cần thiết hơn của cải và vật chất đó chính là sự sống đời đời trên nước Thiên đàng.